Kể lại theo lời của Trương Sinh về cuộc trò chuyện giữa chàng và Phan Lang trong văn bản Chuyện người con gái Nam Xương

Thứ năm - 13/02/2025 03:44
Hãy kể lại theo lời của Trương Sinh về cuộc trò chuyện giữa chàng và Phan Lang (trong văn bản "Chuyện người con gái Nam Xương" của Nguyễn Dữ)

Kể lại theo lời của Trương Sinh về cuộc trò chuyện giữa chàng và Phan Lang trong văn bản Chuyện người con gái Nam Xương - Bài 1

Tôi ngồi một mình bên bờ sông, hồi tưởng về cuộc trò chuyện cũng như về Vũ Nương, người con gái đã gắn bó với tôi suốt một thời gian dài, người con gái đã bị sự mù quáng và ghen tuông vô lí của tôi cướp đi sự sống. Cảnh sắc trước mắt yên bình, nhưng trong lòng tôi lại rối bời, nhớ về những gì Phan Lang đã chia sẻ với tôi.

"Phan Lang, anh đã từng nói với tôi về Vũ Nương," Tôi nhìn xuống dòng nước êm đềm, lắng nghe tiếng sóng nhẹ nhàng vỗ bờ. "Anh nói về sự hiền lành và đoan trang của cô ấy, về tình yêu và lòng trung thành của cô ấy dành cho chồng và gia đình."

Tôi nhớ về những câu chuyện về Vũ Nương, về cuộc sống bình dị và hạnh phúc của cô ấy ở làng quê. Và cũng nhớ về sự thương yêu và sự hy sinh của Vũ Nương khi phải đối mặt với những thử thách của cuộc sống.

"Vũ Nương là một người phụ nữ tuyệt vời," Tôi thì thầm với chính mình, nụ cười nhẹ nhàng nở trên môi. "Dù cuộc đời đã mang đến cho cô ấy nhiều gian khó và bi kịch, nhưng cô ấy vẫn kiên định và mạnh mẽ, sống với tấm lòng bao dung và yêu thương."

Nhớ về Vũ Nương, tôi cảm thấy vừa ân hận vừa đau xót, vừa nhớ nhung với lòng tràn đầy sự ngưỡng mộ và tôn trọng. Cô gái Nam Xương của tôi đã để lại trong lòng tôi một dấu ấn sâu sắc và nỗi hối hận khôn nguôi. Lòng tôi vẫn giữ mãi hình bóng của cô ấy và tôi nguyện sẽ sống cô độc suốt phần đời còn lại để trả giá cho những hành động sai trái của mình, cũng như lưu giữ hình ảnh người vợ tảo tần, xinh đẹp của mình suốt cả cuộc đời.

"Vũ Nương ơi," tôi thầm gọi trong lòng, "dù đã xa rời, nhưng tình yêu và sự hy sinh của em sẽ mãi mãi được ghi nhận và tôn vinh. Em sẽ luôn là người con gái Nam Xương trong lòng tôi, là biểu tượng của sự kiên định và lòng trung thành, là nguồn động viên và sức mạnh trong cuộc sống của tôi."
 

Kể lại theo lời của Trương Sinh về cuộc trò chuyện giữa chàng và Phan Lang trong văn bản Chuyện người con gái Nam Xương - Bài 2

Trong cuộc đời mỗi một người, chắc hẳn ai cũng đã từng phạm phải những sai lầm. Tuy nhiên, sai lầm đó có ảnh hưởng gì đến cuộc sống hay không và cách ta đối diện với nó, sửa chữa nó như thế nào mới là quan trọng. Tôi đã từng mắc một sai lầm mà cho đến nay tôi vẫn không thể tha thứ cho chính mình được. Đó là việc tôi đã gây nên cái chết của vợ tôi. Nếu các bạn đã và đang có những hành động như tôi ngày đó, hãy sửa sai ngay khi còn có thể, bởi bây giờ tôi có hối hận cũng không kịp nữa rồi…

Tôi tên là Trương Sinh. Cha tôi mất sớm nên tôi sống với mẹ. Chuyện xảy ra khi tôi bắt đầu đến tuổi cưới vợ, tôi có để ý một cô gái xinh đẹp, thùy mị và nết na tên là Vũ Thị Thiết. Thấy nàng vừa xinh đẹp, vừa hiền lành, tôi đã xin mẹ tôi một trăm lạng để cưới nàng về. Tôi đã không trân trọng nàng từ khi tôi dùng tiền để hỏi cưới cô ấy mà không hề quan tâm xem cô ấy có yêu mình hay không. Nhưng vợ tôi quả là một người phụ nữ vẹn toàn. Cưới nàng về, tôi và mẹ được chăm sóc chu đáo, cơm nước, nhà cửa lúc nào cũng tinh tươm. Thế rồi cũng vài năm trôi qua, Vũ nương và tôi đón tin vui đầu tiên. Đó là gia đình sắp có thêm một thành viên mới, tôi sung sướng lắm! Nhưng ai ngờ đâu, chiến tranh lại đột ngột ập đến, tôi bắt buộc phải đi lính, để lại mẹ và vợ ở nhà. Trước lúc chia tay, vợ tôi có nói với tôi rằng: “Chàng ra đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong chàng được đeo ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ. Chỉ xin ngày về mang theo hai chữ bình yên, thế là đủ.” Nghe được những lời từ vợ, tôi cảm thấy an lòng.

Ở nhà, vợ tôi vẫn là một người vợ đảm đang, tháo vát và chu toàn. Chẳng lâu sau, con tôi ra đời, vợ tôi đặt tên cho con là Đản. Cả nhà ba mẹ con, bà cháu nương tựa lẫn nhau mà sống. Tôi ở chiến trường vẫn không nguôi nhớ về quê nhà, nhớ về mẹ, về vợ và cả về đứa con tôi chưa từng được một lần gặp mặt nữa. Nhưng rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến, mẹ tôi già cả nên bị lâm bệnh nặng qua đời. 

Rồi thời gian cũng trôi qua đi, chiến tranh tạm chấm dứt, tôi háo hức trở về với vợ con ở quê nhà. Hay tin mẹ đã mất, tôi đau buồn khôn xiết, liền đi ra mộ của mẹ ngay. Nhưng vì không biết đường, tôi để con trai tôi chỉ đường để cùng đi ra đó. Đến nơi, chẳng hiểu sao thằng bé cứ khóc, tôi mới dỗ dành con, con lại nói “- Ô hay! Thế ra ông cũng là cha tôi ư? Ông lại biết nói chứ không như cha tôi trước kia chỉ nín thin thít.”

Tôi ngạc nhiên lắm! Vợ tôi có người nào khác ngoài tôi ư? Nàng ta lại dám không chung thủy với chồng của mình ư? Tôi gặng hỏi con và biết được rằng có một người đàn ông đêm nào cũng đến, vợ tôi ngồi cũng ngồi, vợ tôi đứng cũng đứng, nhưng chưa bao giờ người đàn ông đó bế con tôi cả. Máu ghen tuông vốn có của tôi trỗi dậy, tôi liền về nhà, quát tháo ầm ĩ. Trước những lời minh oan đau đáu, khẩn thiết ấy, tôi lại nhẫn tâm đuổi nàng đi mà không phân rõ đúng sai, tìm hiểu ngọn ngành. Tôi trách mình khi ấy quá đa nghi, vội vàng, để rồi vợ tôi phải tìm đến cái chết. Tôi không bao giờ quên những lời mà nàng nói trước khi trẫm mình xuống sông. Vợ tôi đã phải chọn cách đau đớn nhất là tìm đến cái chết. Chỉ có cái chết mới có thể chứng minh cho sự trong sạch của nàng. Sau này, khi tôi bế con, thấy cái bóng ở trên tường, con tôi mới chỉ và bảo: “Cha Đản đến rồi kìa”. Hóa ra, người tình của vợ tôi là cái bóng, vợ tôi muốn dỗ dành con, bớt đi sự cô đơn nên mới bảo đấy là cha đứa bé… Mà tôi lại không hề biết, lại đi trách mắng, lăng mạ, xỉ nhục và đuổi vợ đi, khiến cho vợ tôi phải chết, chết trong sự oan ức. Tôi đau lòng và dằn vặt bản thân mỗi khi nhớ lại chuyện này. 

Một thời gian sau khi đã gần được 49 ngày của nàng, chàng Phan Lang vốn là bạn cùng làng thủa nhỏ đến chơi nhà và có kể lại sự tình: 

- “ Tôi từng cứu vô tình cứu vợ của Vua Biển Nam Hải, hôm qua có dịp ghé xuống thủy cung gặp lại nương tử của bạn, nàng ta được rùa linh cứu và hiện đang sống dưới thủy cung rất hạnh phúc”

Nghe nói đến vợ của mình cảm xúc như dâng sao:

-  Nàng hiện vẫn còn sống sao? Nàng ấy có hận ta không? Hiện giờ nàng có sống hạnh phúc không? 

- Nàng ấy vẫn nhớ đến tình nghĩa xưa, giờ chuyện không thể quay lại như lúc trước. Nhưng nàng có tâm nguyện mong anh hãy lập cho nàng một đền giải oan tại bờ sông, khi đó nàng sẽ về thăm con một chút. Nàng Vũ Nương còn nhờ nhớ đến con rất nhiều - Phan Lang đáp

Tôi sửng sốt và nghẹn ngào:

- Tôi rất có lỗi với vợ của mình vì đã không suy nghĩ trước sau mà nổi giận đổ oan cho nàng. Tôi xin nghe lời anh chỉ bảo. Cảm ơn anh Pha Lang rất nhiều. 

Sau hôm ấy, đế 49 ngày của nàng, tôi lập đền giải oan và bế con đến. Người dân trong làng cũng đến rất đông. Bất ngờ giữa dòng sông có một chiếc kiệu lung linh hiện lên, bên trong là người vợ tôi đã thương nhờ hằng đêm. Thấy nàng, tôi khóc không thành tiếng. Con tôi cứ gọi mẹ không ngừng. Tôi vội gọi vợ mình thật lớn : Vũ Nương, Vũ Nương, nàng hãy về bên ta. Ta xin lỗi vì những điều mình đã gây ra cho nàng. 

Vừa nói dứt câu nàng đã dần dần biến mất, để lại cho tôi mỗi ân hận không bao giờ nguôi ngoai. 

Các bạn, nếu ai đang trong một mối quan hệ tình yêu thì nên biết tôn trọng và thấu hiểu đối phương. Đừng ai như tôi, để ghen tuông làm mờ đôi mắt. Cuộc đời tôi đã không thể cứu vãn và sửa chữa được sai lầm, còn các bạn thì vẫn còn rất nhiều cơ hội. Hãy biết đối xử với người khác thật tốt và thận trọng trong từng hành động để không phải hối hận về bất cứ điều gì, các bạn nhé!

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Thành viên

Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site

Tags

nhân vật nổi tiếng, nghị luận xã hội, Một người Hà Nội, Chiếc thuyền ngoài xa, rừng xà nu, Vợ nhặt, vợ chồng a phủ, Thạch Lam, khuynh hướng văn học sau năm 1975, phong cách nghệ thuật, Chế Lan Viên, Nam Cao, Task Scheduler, windows error, Bài tập Công nghệ 6, Excel previewer, shortcut windows, ô nhiễm tiếng ồn, lời vàng ý ngọc, lao động và nghỉ ngơi, tương lai của trái đất, Bài học kinh doanh, bệnh lười, quyết định sáng suốt, quan niệm học tập, kết bạn, nhẫn nhục, hiếu đạo, anh thanh niên trên đỉnh Yên Sơn, ít nhất, sự kiện, nhân vật, trình bày, Phi Châu và Báo, tính chất kì ảo của truyện Dế chọi, Cảm nghĩ sau khi học Chuyện người con gái Nam Xương, Chuyện người con gái Nam Xương, phê bình có nghệ thuật, kỹ năng giao tiếp, vai trò của kí ức trong sáng tác thơ ca, giá trị, chứa đựng, nghệ thuật, tiêu biểu, tác phẩm, văn học, Tửu nhập tâm như hổ nhập lâm, văn bản kịch Đình công và nổi dậy, ấn tượng về những người nổi loạn, hiện tượng đưa thiên nhiên vào nhà, quan trọng, văn hóa, tâm linh, hiểu biết, khao khát, khám phá, đam mê, sâu sắc, cảm xúc của em khi đến thăm một di tích lịch sử, tồn vong, đe dọa, hiểm họa, không gian mùa xuân của làng quê Bắc Bộ, nhà thơ Lưu Quang Vũ, Cảm nghĩ về vẻ đẹp của tiếng Việt, Phạm Xuân Ẩn - tên người như cuộc đời, cảm nghĩ về nhà tình báo Phạm Xuân Ẩn, cảm nghĩ về luật sư Ét-uốt, truyện Ba chàng sinh viên, Suy nghĩ của em về nhân vật Be-ni-xtơ, vai trò của tình bạn, Vũ Như Tô, Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài, danh ngôn, cất tiếng, ước mơ, Nguyễn Đình Thi, hình ảnh em gái tiền phương, cảm nghĩ của em về tình đồng chí, suy nghĩ, nhắn nhủ, Trình bày suy nghĩ, cảm xúc về cảnh đẹp, Kể lại một việc làm, lệnh ubuntu, server Ubuntu, tối ưu windows, ghost Windows, bài thơ bảy chữ, Những cánh buồm, Chiếc lá cuối cùng, trên mặt đất vốn làm gì có đường, đi mãi thì thành đường thôi, điện biên phủ, sự kiện lịch sử, kể lại sự việc có thật, Chi tiết ấn tượng trong Người thầy đầu tiên, Người thầy đầu tiên, Ý kiến về sử dụng biệt ngữ xã hội, biệt ngữ xã hội, khu du lịch Bà Nà, kể về người thân, sang thu hữu thỉnh, gặp gỡ anh thanh niên trên đỉnh Yên Sơn, đáp án cuộc thi, cuộc thi tìm hiểu an toàn giao thông, cảm nhận của em về một nhân vật trong mắt sói, Phi Châu và Báo đã trở thành đôi bạn, cảm nhận của em về bài thơ Qua đèo Ngang, thể hiện, vì sao, biểu hiện, nhiệm vụ, văn bản Chuẩn bị hành trang vào thế kỉ mới, hai đứa trẻ thạch lam, Thế nào là điệp từ, nguyễn đình chiểu, Văn tế Nghĩa Sĩ Cần Giuộc, tràng giang huy cận, đoạn trích Trao Duyên, đóng vai nhân vật văn học, thương vợ của trần tế xương, bình ngô đại cáo nguyễn trãi, bài thơ vội vàng, Tả cảnh sông nước, bài thơ Ánh trăng, lượm của tố hữu, tả nhân vật văn học, tây tiến của quang dũng, văn học trung đại Việt Nam, Đất nước Nguyễn Khoa Điềm, Cảm nghĩ về mái trường, Làng của Kim Lân, Nước Việt Nam ta nhỏ hay không nhỏ, ý nghĩa dời đô của Lý Công Uẩn, Hịch tướng sĩ, như thế, quốc gia, nước đại, câu hỏi, trả lời, nội dung, Bà Huyện Thanh Quan, phân tích cảnh và tình trong bài thơ Chiều hôm nhớ nhà, Cười là một hình thức chế ngự cái xấu, Ngày Chủ nhật xanh, thay thế, có thể, hạn chế, tài nguyên, lãng phí, trả giá, chủ đề, sử dụng, tương đương, hoàn thành, sự suy giảm nguồn tài nguyên, sự giàu có tài nguyên rừng, ý kiến của em về vấn đề tự học, thái độ đối với các bạn khuyết tật, biết cảm thông với người khác, Không ai muốn bị bắt nạt, Kể lại đoạn cuối truyện Vua chích choè, kể lại phần cuối truyện Sọ Dừa, Thừa nhận sai lầm, Tẩu vi thượng, Lòng người khó lường, kể về kỉ niệm, thuyết trình tác phẩm, văn thuyết minh, Viết đoạn văn, bài luận về bản thân, giới thiệu một cuốn sách, bài học thành công, kể lại một hoạt động xã hội, Kể một truyền thuyết có nhắc tới một địa danh, Trình bày ý kiến, thuật lại diễn biến một lễ hội em từng tham gia, suy nghĩ của em về một truyền thuyết, Giải Sách Bài tập Ngữ văn 6 Kết nối, Bài tập Ngữ văn 6 Kết nối, đặc điểm của hài kịch, ý nghĩa của hình ảnh so sánh, sinh động, miêu tả, tác giả, thiên nhiên, mặt trời, bài văn cảm nhận, Cảm nhận của em về hang Én, Tóm tắt văn bản Bầy chim chìa vôi, u minh, ấn tượng, chi tiết, Kể lại sự việc bầy chim chìa vôi, Cảm nghĩ về vui buồn tuổi thơ, văn mẫu lớp 7, trải nghiệm đẹp của tuổi thơ em, thực dân Pháp, Viết một truyện kể sáng tạo
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây