Kể lại sự việc bầy chim chìa vôi bay lên khỏi bãi sông bằng lời của một trong hai nhân vật Mon hoặc Mên - Bài 1
Khi ánh bình minh le lói soi rõ từng hạt mưa trên mặt sông cũng là lúc dòng nước nuốt chửng phần còn lại của dải cát. Trong mắt hai anh em tôi, một cảnh tượng dường như huyền thoại hiện lên. Bầy chim chìa vôi non bé bỏng không chết đuối mà vụt bay lên, bứt khỏi dòng nước khổng lồ một cách ngoạn mục thật là diệu kì trước sự ngỡ ngàng, vui sướng của chúng tôi. Bỗng một chú chim trông vẻ đuối sức, đôi cánh của nó chợt dừng lại, rơi xuống như một chiếc lá lìa cành. Cả tôi và anh Mên đều hết sức bồi hồi, lo lắng không yên. Nhưng khi đôi chân mảnh dẻ, yếu ớt và run rẩy của con chim non chạm vào mặt sông thì đôi cánh của nó đập một nhịp quyết định, tấm thân nhỏ bé kia vụt bứt ra khỏi dòng nước và bay lên cao. Quanh tôi tất cả bỗng dưng im lặng, chỉ còn có tiếng đập cánh đầy quyết liệt của bầy chim non. Vậy là chúng đã thực hiện xong chuyến bay đầu tiên và quan trọng nhất cuộc đời. Những đôi cánh mỏng manh nhưng lại đầy tự tin của bầy chim hạ xuống bên một lùm dứa dại bờ sông, tôi và anh Mên vẫn đứng không nhúc nhích.
Kể lại sự việc bầy chim chìa vôi bay lên khỏi bãi sông bằng lời của một trong hai nhân vật Mon hoặc Mên - Bài 2
Khi bình mình le lói trên mặt sông, cũng là lúc tôi và anh Mên được chứng kiến một cảnh tượng như huyền thoại hiện lên: từ mặt sông những cánh chim bé bỏng à ướt át đột ngột bứt khỏi dòng nước ướt át bay lên. Lúc này tôi và anh im lặng như nín thở cầu mong cho những cánh chim yếu ớt cất lên. Những chú chim non cũng đã hoàn thành chuyến đi đầu tiên của mình, tôi và anh nín thở và không biết chúng tôi đã khóc từ bao giờ. Chứng kiến sự bứt phá mạnh mẽ của chú chim non, tôi thầm nghĩ mình cũng phải mạnh mẽ bứt phá trong chặng đường đời còn lại.
Kể lại sự việc bầy chim chìa vôi bay lên khỏi bãi sông bằng lời của một trong hai nhân vật Mon hoặc Mên - Bài 3
Buổi chiều hôm qua, nước sông dâng lên rất nhanh. Chim bố và chim mẹ phải dắt theo bầy con tránh nước. Sáng sớm, tôi với thằng Mon ra ngoài bờ sông thì thấy dòng nước đã nhấn mình phần còn lại của bãi cát. Chúng tôi nhìn bầy chim chìa vôi bay lên bầu trời cao. Bỗng nhiên, tôi thấy một con chim non có vẻ như đuối sức. Đôi cánh của nó chợt như dừng lại, rồi rơi xuống như một chiếc lá. Chim mẹ vội đến bên, xòe rộng đôi cánh lượn quanh đứa con và kêu lên. Tôi cảm thấy chim non đang được tiếp thêm sức mạnh, nó cố hết sức để bay lên. Đôi chân mảnh dẻ và run rẩy chạm vào mặt sông còn đôi cánh đập một nhịp quyết định. Tấm thân của nó vụt ra khỏi mặt nước, bay cao hơn hẳn lần cất cánh đầu tiên. Tôi quay lại nhìn Mon. Thằng bé khóc từ lúc nào không biết. Và cả tôi cũng vậy. Hai anh em nhìn nhau đầy xúc động.
Kể lại sự việc bầy chim chìa vôi bay lên khỏi bãi sông bằng lời của một trong hai nhân vật Mon hoặc Mên - Bài 4
Một buổi chiều êm đềm, tôi và người bạn Mon đứng bên nhau, đôi mắt trầm mặc nhìn bầy chim bay lên cao. Trước cảnh tượng đẹp ấy, lòng tôi nhẹ nhàng thở phào, cảm nhận niềm vui và thanh thản trong tâm hồn. Trong khi đó, Mon nhìn tôi với một nụ cười tươi tắn, hiểu rằng chúng tôi cùng chung một niềm hạnh phúc. Chiều hôm qua, nước dâng lên với tốc độ chóng mặt. Mỗi lần nước dâng cao, chim bố và chim mẹ lại dẫn đàn con nhỏ của mình tránh nước và tiến lên phần cao nhất của bãi cát. Những đôi chân non nớt vẫn nhảy lò cò trên mặt cát mềm mại, chưa thực sự cứng cáp nhưng đầy sự dũng cảm và quyết tâm. Bỗng nhiên, trong tầm mắt tôi, một chú chim con xuất hiện, lộ rõ dấu hiệu mệt mỏi. Chim mẹ của nó mở rộng đôi cánh, ôm trọn đứa con non trong vòng tay ân cần và kêu lên thét thảm. Con chim non đã dùng hết sức lực cuối cùng, vươn lên khỏi dòng nước và cất cánh bay lên cao hơn cả lần đầu tiên trên bãi cát. Hai anh em tôi vẫn đứng yên lặng, không lời nào có thể diễn đạt được cảm xúc tràn đầy trong lòng. Trước mắt chúng tôi, cảnh tượng ấy trở nên nguy nga và trọn vẹn hơn. Cánh chim non bay lượn trên bầu trời xanh thẳm, tạo nên một vẻ đẹp mộc mạc và đầy ý nghĩa. Tôi và Mon nhìn nhau, ánh mắt đầy cảm thông và biết ơn với cuộc sống, với sự tồn tại của những điều kỳ diệu như thế này. Chúng tôi trầm mình trong cảnh quan tuyệt vời này, cảm nhận mỗi khoảnh khắc của cuộc sống. Sự im lặng không cần từ lời, chỉ cần đôi mắt ngắm nhìn và trái tim thấu hiểu. Trong khoảnh khắc ấy, tình bạn chân thành và ấm áp của chúng tôi được củng cố và trở nên sâu sắc hơn.
Kể lại sự việc bầy chim chìa vôi bay lên khỏi bãi sông bằng lời của một trong hai nhân vật Mon hoặc Mên - Bài 5
Trời lờ mờ sáng cũng là lúc hai anh em tôi đưa được con đò về chỗ cũ, ngay lập tức tôi và Mon chạy ngược lên đoạn bờ sông đối diện với dải cát. Chúng tôi căng mắt ra nhìn dải cát giữa dòng sông, thấy nó vẫn chưa ngập hết. Đúng lúc đó, Mon nhớ lại lời của bố: khi nước vừa ngập hết thì chim mới bay lên. Chúng tôi từ từ cùng thấp thỏm, chờ đợi cho tới khi dòng nước nuốt chửng phần cát còn lại. Rồi từ mặt nước sông, những cánh chim bé bỏng và ướt át bứt khỏi dòng nước bay lên. Tôi và Mon cùng há hốc miêng, không đứa nào kêu lên được một tiếng nào. Có vẻ như, bản thân những chú chim chìa vôi sẽ biết chính xác khi nào đàn con của chúng mới đủ sức để cất cánh. Cảnh tượng hôm đó đã khiến hai anh em tôi không khỏi giật mình, sau khi bay lên có một chú chim con như đuối sức, nó rơi xuống như một chiếc lá, nhưng may mắn thay, nó đã được chim mẹ giúp đỡ, cuối cùng nó đã có thể đập cánh trở lại.