Người xưa nhắc nhở chúng ta rằng: đối nhân xử thế ở đời cần phải biết lắng nghe người khác, thận trọng trong việc làm và lời nói, trầm lặng không khoe khoang bản thân là cách tốt nhất để giữ mình.
Cha mẹ đã phải cực nhọc vất vả để nuôi dưỡng chúng ta khôn lớn thành người. Nhưng chúng ta thì sao? Những lúc cha vì chúng ta mà rong ruổi mưu sinh, còn mẹ vì chúng ta mà tận tình chăm sóc, có bao giờ chúng ta nói một câu: “Cám ơn cha mẹ, cha mẹ cực khổ quá rồi”?
Người phàm trần chúng ta đều cho tiên là sướng. “Sướng như tiên” đó là câu đầu lưỡi của mọi người. Không biết “Tiên” ở trên thượng giới kia sướng thế nào mà người trần tục đều ao ước được như “Tiên”, mong được thành “Tiên”.
Nam vô tửu như kỳ vô phong nghĩa là đàn ông mà không uống rượu thì giống như lá cờ không có gió. Hàm ý chê bai những người không uống rượu là ủ rũ, buồn phiền. Vì sao người ta lại quan niệm như vậy? Đó là quan niệm đúng hay sai?